Những ngày cuối năm ảm đạm cực kì. Bầu trời hình như cũng lười nhác mở mắt thì phải, xám xịt, ẩm ương, hệt như cô gái nhỏ sau một chuyện tình buồn.Em chỉ mong anh như một cơn gió lạnh của những ngày cuối đông, vội đến vội đi để lại trong em một chút bồi hồi xao xuyến, rồi để em mau chóng lãng quên và chờ một cơn gió khác đến…
Sáng nay thức dậy ra phố nhìn hàng cây trút lá mà cứ ngỡ như lòng mình đang khóc, tiễn đưa thứ tình cảm đáng chán chưa kịp nở hoa đã vội lụi tàn… Cô đơn mênh mông như khoảng trời trước mắt, đưa tay xua tan mà sao chỉ thấy nhiều thêm. Hoàn toàn bất lực với những khoảng trống mãi chẳng biết dùng gì để lấp đầy trong lòng. Nghe đâu người ta bảo tình yêu có thể lấp đầy khoảng trống, mà thực hư chẳng biết ra sao…
Đêm qua đã tự nhủ lòng mình rũ bỏ thứ tình cảm viễn vông đó đi, vậy mà sáng nay thức dậy lòng vẫn nặng những nghĩ suy về người…Tim ơi, mày lì quá! Bao dự định, kế hoạch muốn làm cùng anh trong mùa đông này vậy là cuối cùng chẳng thành, thôi em bỏ lại phía sau lưng mặc kệ cho chúng nó có chết cóng ở đó thì thôi chứ em mệt mỏi lắm rồi.
Cũng chẳng rõ cái cảm giác trống trải trong lòng này là gì nữa, chỉ biết nó cứ ở lì đấy, đuổi mãi không chịu đi. Đã vậy, cái mớ kỉ niệm về anh hình như lạnh quá cứ ôm chặt lấy em không chịu buông. Cơn bão lòng đêm qua chẳng biết sáng nay đã tan chưa, mớ cảm xúc hỗn độn trong tim hình như cũng không còn lộn xộn nữa. Tự nhiên thấy lòng mình một phút bình yên, dù cô đơn vẫn còn nhiều…
Có cơn mưa nào đi qua mà bầu trời không thay những đám mây mới, có chiếc lá nào héo úa tàn rồi lại mọc xanh trên cành? Tình cảm trong lòng cũng vậy. Cuối năm rồi, phải học cách từ biệt những mối tình cũ kĩ, buồn bã đã chế ngự rất lâu trong lòng. Đừng có ích kỉ khư khư giữ những câu chuyện buồn nặng nề mang trên lưng, cũng đừng quay đầu nhìn lại dĩ vãng chẳng mấy vui vẻ đó. Phải tập cho bản thân biết quên những điều đã thuộc về quá khứ, giữ chúng bên mình chỉ cản đường hiện tại và tương lai mà thôi!
Năm cũ cũng đang lững thững trôi qua rồi, tiếc cho những yêu thương chắp nối ấy thật nhưng đến lúc phải buông bỏ lại cái không còn giá trị để rảnh tay mà nắm lấy những thứ có giá trị hơn chứ. Đừng đón năm mới bằng những điều đã cũ, hãy chào nó bằng những ước mơ mới, bằng nhiệt huyết tràn đầy chứ không phải một bộ mặt ủ ê vừa thất tình. Mỗi năm đi qua, lòng người mỗi khác. Là con gái thiếu gì cách làm mới mình. Có thể cắt tóc, có thể mua một đôi giày mới, có thể thay váy trơn thành váy hoa, có thể học ghi ta thay vì nấu ăn, và cũng có thể thử yêu một người đàn ông khác nữa… Có vô vàn điều mới lạ thay đổi qua từng ngày mà chúng ta có thể thử, tuổi xuân được mấy lần mà cứ chần chừ mãi vì những tình yêu đã mang hình hài quá khứ.
Cuối năm rồi, tiễn biệt những câu chuyện tình buồn thôi…